Ánh nắng chiều vàng ươm khẽ chiếu qua những chiếc lá sầu riêng xanh bóng tạo nên 1 bức tranh bình yên đến lạ thường. Ít ai biết rằng chỉ vài năm trước khu vườn ấy từng là một mảnh đất khô cằn, xác xơ.
Nhân duyên với khu vườn
Dạo một vòng quanh vườn, chị Ngọc kể cho chúng tôi nghe câu chuyện về nhân duyên với mảnh đất này.
Hơn 20 năm trước, người chủ cũ của khu vườn, vì muốn có tiền cho con trai lên thành phố làm ăn, thoát cảnh nghiện ngập. Chú quyết định bán đi mảnh vườn, nguồn thu nhập chính của cả gia đình. Nhưng đăng bán mãi mà chẳng có người hỏi mua. Tình cờ chị đọc báo, thương cảm trước hoàn cảnh của chú, trong phút chốc chị quyết định mua lại mảnh vườn. Lúc đó, chị chẳng nghĩ gì nhiều, chỉ đơn thuần muốn giúp đỡ một người đang gặp khó khăn.
Khó khăn khi làm vườn (xa nhà, thiếu thời gian, kinh nghiệm)
Rồi chị giao lại mảnh vườn cho người thân canh tác. Trong suốt mười mấy năm ấy, không biết bao nhiêu phân thuốc hóa học đã được sử dụng, khiến cho khu vườn ngày một tan hoang.
Lúc chị nhận lại nó đã trong tình trạng đất đai kiệt quệ, chai cứng, bạc màu. Cây cối xác xơ tàn tạ. Chị tự trách mình đã làm gì và không làm gì để cho khu vườn trở nên như vậy?
Với 1 người không phải là nông dân, không có nguồn gốc là nông dân như chị, chị thực sự không biết phải làm như thế nào. Mình phải bắt đầu từ đâu.
Lúc ấy chị vẫn đang sống cùng gia đình nhỏ tại thủ đô, làm công việc đối ngoại mà nhiều người hằng mơ ước. Công việc đầy thử thách nhưng cũng mang đến nhiều giá trị to lớn. Trong công việc cũng như cuộc sống chị luôn muốn giải quyết mọi thứ trong đơn giản. Sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc.
Khu vườn cách nhà hơn 1500 km. Nên mỗi khi thu xếp được công việc, chị dành trọn tâm trí cho khu vườn bé nhỏ của mình.
Khi về vườn, nhìn thấy những cây sầu riêng vàng vọt, đọt khô, chị ăn mà không thể nào nuốt nổi.
Chị đau buồn, thương xót khi nhìn những cây sầu riêng con sống trong sự đau đớn, què quặt, không phát triển. Không cứu nó chị không ngủ được.
Chị tâm niệm: “Bản thân nó không rời bỏ mình thì mình không có lý do gì từ bỏ nó”.
Loay hoay tìm kiếm giải pháp
Chị không phải là nông dân, chị bế tắc trước mảnh vườn sầu riêng suy yếu của mình. Chị miệt mài tìm kiếm thông tin trên mạng. Chị đã sử dụng nhiều giải pháp từ các đơn vị bên ngoài nhưng đều thất bại.
Chị là người ra quyết định nhanh và hành động nhanh nên cái giá phải trả cũng đắt. Sau bao nhiêu lần sai cuối cùng chị đã nhận ra: “Đất là nền tảng của sự sống”.
Rồi chị biết đến WAO qua website: nongnghiepthuanthien.vn. Chị ngày đêm nghiền ngẫm những tài liệu về đất. Và chị chọn WAO cũng như lẽ tất nhiên, vì WAO chung quan điểm với chị: “Nhìn cây sửa đất, nhìn con sửa mình”. Đất tốt thì cây khỏe.
Quá trình hồi sinh vườn sầu
Tháng 8/2023 WAO đến, vườn sầu riêng của Chị đang trong tình trạng nguy kịch. Cây vàng vọt, đọt khô, còi cọc, suy yếu. Nền đất chai cứng, nén dẽ, bạc màu.
WAO hướng dẫn chị cải tạo lại nền đất, sử dụng hữu cơ che phủ, trồng các loại cây xen canh để tận dụng làm nguồn sinh khối tại chỗ cũng như cải thiện kết cấu đất được nhanh hơn.
Sau 1 năm, đến tháng 9 năm 2024. Cả khu vườn như bừng tỉnh, sự sống đã hồi sinh trong khu vườn của chị. Những cây sầu riêng xanh mướt khỏe khoắn tràn đầy nhựa sống như những đứa trẻ mới lớn. Thân cành to khỏe mập mạp, lá xanh dày bóng, lũ côn trùng nhìn thôi cũng “rén”.
Khi xem lại hình ảnh cây sầu riêng trước đây, chúng tôi vô cùng ngỡ ngàng trước sự lột xác của những cây sầu còi cọt vàng vọt năm ấy.
Niềm hạnh phúc vỡ òa
Cảm xúc bồi hồi xúc động hiện rõ trên từng nét mặt cũng như giọng nói của chị Ngọc. Giọng nói thánh thót trong trẻo như 1 người phát thanh viên chuyên nghiệp, lúc thăng lúc trầm khiến cho câu chuyện càng thêm lôi cuốn.
Khi kể về cuộc sống làm vườn. Chị chia sẻ đã có nhiều lúc chị định từ bỏ công việc đối ngoại để tập trung cho vườn và có thời gian nghỉ ngơi. Nhưng rồi cuối cùng chị vẫn nỗ lực để làm trọn vẹn mọi thứ.
Làm vườn chị được trở về với thiên nhiên, được hiểu về chính mình. Được sống trọn vẹn với hạnh phúc, đam mê trong sự tự do và tôn trọng. Chị làm mọi thứ trong sự vừa vặn của mình.
Đối với chị mỗi cuộc gặp gỡ đều có nhân duyên, với khu vườn nhỏ, với cây sầu riêng hay với WAO cũng vậy. Trồng sầu riêng cũng đơn giản vì nhân duyên chứ không vì nó có giá trị. Trồng cái cây xuống đơn giản chỉ muốn nó sống, không muốn nó chết, vậy thôi.
Sau bao khó khăn vất vả. Khi được hỏi chị có định từ bỏ việc làm vườn không. Chị vui vẻ trả lời rằng: “Chị còn sống ngày nào chị theo đuổi đến hết ngày đó“.
Chị đã có kế hoạch cho khu vườn của mình…